Thứ Hai, 16 tháng 5, 2016

quoc-khanh-ky-la-cua-na-uy-trong-mat-co-gai-viet

Thông điệp của người Na Uy trong ngày quốc khánh cực kỳ đơn giản: chúng tôi hạnh phúc vì đã có một đất nước và một lá cờ của riêng mình. Ảnh: Nguyễn Thanh Tuấn

Người Na Uy rất tự hào về đất nước, với những vịnh biển đẹp tuyệt vời và những cánh rừng vô tận. Họ cũng rất tự hào về chính phủ, về bộ môn trượt tuyết và hệ thống giáo dục. Họ thậm chí còn tự hào cả về mức thuế suất cao trong top 5 của thế giới.

Họ, nói một cách ngắn gọn, tự hào vì mình là người Na Uy nhưng họ lại không thích nói ra hay thể hiện những điều này với bạn bè hay thế giới xung quanh. Nếu có, họ sẽ dành trọn ngày 17/5 để làm điều đó.

Dù là ngày kỷ niệm hiến pháp độc lập được ký kết cách đây hơn 200 năm, nhưng 17/5 lại không phải là dịp để tôn vinh sức mạnh quốc gia. Không có diễu binh, biểu dương lực lượng, không quân đội, không cảnh sát, không xe tăng và tất nhiên, không có những bài phát biểu chào mừng ngày này năm xưa đã chiến thắng những kẻ áp bức hay tưởng niệm cho những người đã hy sinh. Họ chọn ngày này là ngày kỷ niệm của tương lai.

Mỗi năm một lần, trong vài tiếng đồng hồ, toàn bộ đất nước Na Uy được phủ bởi màu đỏ, xanh và trắng (màu cờ của Na Uy). Miễn là có trên hai người, họ sẽ đi diễu hành mừng ngày độc lập. 

Điều đặc biệt là mọi hoạt động và các chương trình trong dịp này đều được thiết kế dành cho trẻ em. Những cuộc tuần hành của trẻ em diễn ra ở trên khắp đất nước, từ các thành phố, thị trấn hay làng mạc trên những hòn đảo xa xôi. 

Tôi đã tham dự quốc khánh của Na Uy 3 lần. Lần đầu tiên không phải ở Na Uy, mà là ở Việt Nam. Khi ấy, tôi là một thành viên tham gia tổ chức sự kiện cho Đại sứ quán Na Uy tại Việt Nam và đã thực sự không hiểu được tại sao một buổi lễ quốc khánh lại chỉ có ẩm thực, hát, biểu diễn ảo thuật và các trò chơi vận động, giải trí dành cho trẻ em.

Cho tận tới khi tôi thực sự hoà lẫn trong dòng người đứng xem các em bé và gia đình xuống đường kỷ niệm ngày lễ quan trọng này trên chính đất Na Uy, thì tôi mới hiểu.

Trẻ em, từ mẫu giáo tới phổ thông, từ nhiều ngôi trường khác nhau trong thành phố đều tham gia diễu hành. Từ nhiều phía, những đoàn diễu hành sẽ bắt đầu xuống đường cùng một lúc. Gia đình, khách du lịch và tất cả mọi người đứng ở hai bên vỉa hè để xem, cổ vũ và tận hưởng những nụ cười đầy hạnh phúc và vô tư của các em bé.

Sau cuộc tuần hành, mọi người tập trung ở các trung tâm để kéo cờ và hát quốc ca, thưởng thức các chương trình giải trí như xem phim, biểu diễn cá heo hoàn toàn miễn phí, ăn thịt nướng, uống rượu mừng và cùng nhau ca hát.

quoc-khanh-ky-la-cua-na-uy-trong-mat-co-gai-viet-1

Mọi hoạt động và các chương trình trong lễ quốc khánh đều được thiết kế dành cho trẻ em. Ảnh: Nguyễn Thanh Tuấn

Từ trước đó cả tháng, rất nhiều những cô bé cậu bé thiếu niên và sinh viên đại học người Na Uy diện những bộ quần áo có in quốc kỳ ra đường. Tôi thấy họ ở mọi nơi, trên đường, bến xe buýt, trong siêu thị, ở trung tâm, ngoài bến cảng. Dường như đứa trẻ nào ở đây cũng mong tới ngày quốc khánh.

Các em bé mẫu giáo thích ngày quốc khánh chỉ đơn giản vì trong ngày này, chúng được phép ăn bao nhiêu kem tuỳ thích. Các em lớn hơn được phép làm bất cứ điều gì chúng muốn: tiệc tùng, nhảy múa, đeo khuyên…

Người lớn cũng vậy. Đây là ngày duy nhất trong năm họ được phép uống rượu từ sáng mà không bị gọi là “con nghiện” và cũng là ngày duy nhất được phép uống rượu ở nơi công cộng (luật pháp Na Uy nghiêm cấm hành vi uống các loại đồ uống có cồn tại nơi công cộng, trừ bia). Và trong ngày này, không chỉ có con người, thậm chí cả các con vật nuôi cũng được xuống đường.

Những người trẻ và cả những người già ở đây gửi gắm tình yêu nước của họ cực kỳ đơn giản, không cần hô vang khẩu hiệu, không cần giăng biểu ngữ. Trong tiếng kèn và trống của những cô cậu học trò cấp 2, cấp 3, trong ánh mắt lấp lánh vui tươi và ngây thơ của những em bé từ mẫu giáo tới tiểu học mà chẳng cần phải tập dượt để đi đều tăm tắp hay ngay thẳng hàng lối, họ thể hiện niềm tự hào của bản thân vì đang sống trong một đất nước mà tất cả đều đang hành động vì những mục tiêu chung.

Họ cảm ơn quá khứ bằng cách tận hưởng ngày hôm nay. Họ ăn mừng không phải vì đã chiến thắng hay lật đổ một đế chế nào đó, mà ăn mừng vì họ giờ đây đã là một cộng đồng và những cá nhân không còn đơn độc nữa. 

quoc-khanh-ky-la-cua-na-uy-trong-mat-co-gai-viet-2

Mỗi năm một lần, trong ngày quốc khánh, người Na Uy mặc quần áo truyền thống, đổ xuống đường ăn mừng. Ảnh: Nguyễn Thanh Tuấn

Với rất nhiều quốc gia, ngày quốc khánh nhắc nhở những người dân về một cuộc cách mạng, một chiến thắng. Họ nhớ về ngày quốc khánh bằng cách xem những cuộc diễu hành quân sự trên tivi hay xem bắn pháo hoa ở trung tâm thành phố. Không trang phục truyền thống, cũng không có sự hớn hở trên những gương mặt. Thậm chí, nhiều người coi đó là dịp để đi nghỉ dưỡng và du lịch tới một nơi xa xôi nào đó. Điều này khác xa với cách kỷ niệm quốc khánh mà người Na Uy vẫn làm.

Trước khi độc lập, Na Uy là nước nghèo nhất vùng Scandinavia và bị những "người anh lớn" là Thuỵ Điển và Đan Mạch kiểm soát. Bởi vậy trong ngày quốc khánh, người Na Uy mặc quần áo truyền thống, đổ ra đường, cầm trên tay một lá cờ nhỏ. Chúng mang một thông điệp cực kỳ đơn giản: chúng tôi hạnh phúc vì đã có một đất nước và một lá cờ của riêng mình. 

Một số quy tắc thú vị khi tham gia vào ngày quốc khánh của Na Uy:

- Phải ăn mặc lịch sự. Nếu không mặc trang phục truyền thống, những người xuống đường và ra ngoài ngày 17/5 buộc phải diện những trang phục đứng đắn. Người Na Uy không cho phép ăn mặc luộm thuộm hay thiếu lịch sự vào ngày này (trừ khi bạn là khách du lịch).

- Mang theo một lá cờ Na Uy.

- Uống, rất nhiều.

- Hãy vui vẻ và tạm quên mọi muộn phiền.

- Lựa chọn tham gia ngày hội cùng những đám đông người địa phương. Với khách du lịch hay những người nước ngoài đến Na Uy, một người dân địa phương sẽ không ngần ngại hướng dẫn, giải thích tất tần tật những gì về ngày quốc khánh của họ.

Xem thêm: 60 ngày sống ở nơi không có mặt trời của cô gái Việt

Linh Phan

Related Posts:

Bài viết theo tháng

Tin nổi bật trong tuần

Đối tác